Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

Bỏ Thầy Con Biết Theo Ai?


BỎ THẦY CON BIẾT THEO AI? (Bài giảng của Thầy Phó Tế Giu-se Phạm-Trọng Chúa Nhật XXI TN 26.08.2012)
Kính thưa Cộng Đoàn phụng vụ,

Lời Chúa trong Chúa Nhật hôm nay được tập trung vào bài Tin Mừng. Nhưng Bài đọc thứ nhất và Bài đọc thứ hai đều đề cập đến lòng trung thành và trung tín của con người với Thiên Chúa và con người với nhau.


Qủa thật con người ta thường hay thay trắng đổi đen. Con người thay đổi lòng dạ khiến cho nhiều người chua chát nhìn vào cuộc đời này mà bảo rằng: còn tiền, còn bạc còn đệ tử, hết cơm hết gạo hết ông tôi. Người ta gắn bó với nhau thường là vì tiền, tình, tài hay vì quyền lợi của họ. Và một khi quyền lợi, tình, tài, tiền ấy bị lung lay thì người ta liền thay lòng đổi dạ, để rồi gió chiều nào xuôi chiều đó nhằm được an thân. Nói như vậy xem ra tình cảm giữa con người với nhau thật mong manh. Mọi quan hệ được liên kết với nhau chỉ bằng những quyền lợi và những nghĩa vụ phải thi hành với nhau mà thôi. Tình ở đời này thường thay trắng đổi đen, nên mới có chuyện người ta nói rằng: ông ăn chả bà ăn nem. Bất tín bất trung và phải bội với lời đoan hứa thường là một sự bất tín nhiệm nơi nhau và hậu quả là chẳng còn ai tin ai. Ai cũng cho mình là hay là phải. Ai cũng muốn cho chính mình không phải thiệt thòi.
Thưa Cộng đoàn: nhìn vào cuộc sống con người là thế, nhưng nhìn lại lịch sử cứu độ thì chúng ta lịa thấy đó là một chuỗi dài của sự tha thứ của Thiên Chúa và sự bất trung cũng như phản bội của con người. Họ hứa rồi quên. Họ đứng lên rồi họ lại quỵ ngã. Dân Do Thái đã từng hứa trung thành với Ya-vê Thiên Chúa, nhưng rồi họ lại tin thờ thần ngoại bang, mặc dầu Thiên Chúa luôn luôn bảo vệ họ, Thiên Chúa luôn chăm sóc họ bằng một cái tình phụ tử, như tình của người cha dành cho người con. Ngược lại họ thường lãng quên ân huệ của Thiên Chúa. Họ năm lần bảy lượt quay ngược lại với tình yêu mà Thiên Chúa đã dành cho họ. Bài đọc thứ nhất hôm nay là bằng chứng về quá khứ đầy thất trung của một dân tộc được chính Thiên Chúa tuyển chọn. Cha ông của họ đã từng thờ thần ngoại bang. Hôm nay họ tuyên hứa thờ một mình Thiên Chúa Ya-vê duy nhất mà thôi. Rồi những lời hứa ấy lại đi vào quên lãng, chỉ còn lại sự thất tín và bội thề mà thôi. Thiên Chúa đối với họ như là một kho ơn huệ, chỉ để rúc rỉa và rút ra. Thế nhưng Thiên Chúa vốn tín trung vào lời giao ước, Ngài chỉ giận và giận trong giây lát, nhưng yêu thương, yêu thương suốt cả cuộc đời.

Hôm nay Chúa Giê-su đặt ra cho các môn đệ một sự lựa chọn: chọn gắn bó với Chúa hay chạy theo của thế gian. Hạnh phúc thì sum vầy, gian nan thì bỏ chạy. Chúa đòi hỏi các Môn đệ không được đu dây giữa chừng, lập lờ làm tôi hai chủ, mà phải tỏ rõ lập trường của mình, bỏ đi hay ở lại, chọn sự sống đời đời hay sự sống chóng qua ở trần gian này. Các Môn đệ đã gắn bó với Chúa bao lâu nay, nhưng liệu bằng ấy thời gian có đủ để cho niềm tin của các ông trưởng thành và có thể nhận ra Thầy của mình là Chúa, là Đấng ban sự sống hay chưa? Trước một câu hỏi dứt khoát: Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ Thầy mà đi sao? Và nhiều Môn đệ đã bỏ đi và chắc chắn ngay trong số 12 vẫn có kẻ muốn bỏ đi. Số còn lại là do dự, im lặng, chỉ một mình Thánh Phê-rô đã mạnh dạn thưa lên rằng: Bỏ Thầy thì chúng con biết theo ai, vì chỉ có Thầy mới ban lại sự sống đời đời. Thánh Phê-rô đã ở lại với Thầy vì ông tin vào Thầy mình là Đấng Thánh của Thiên Chúa. Ông ở lại với Thầy, vì chỉ có Thầy mới mang lại cho ông sự sống đời đời.
Người xưa thường nói rằng: quan gian nan mới biết ai là bạn ai là thù. Chúa Giê-su cũng biết rõ trong nhóm 12 sẽ có người nộp mình. Ngài biết Phê-rô sẽ sa ngã 3 lần chối Thầy và đa số bỏ mình mà đi theo những người khác, bỏ mình vì trước sự nặng nề của thập giá. Ngài vẫn tìm mọi cách cho các Môn đệ  để các ông ở mãi trong tình yêu của Ngài.
Tình yêu của Thiên Chúa thì đời đời vẫn thế, tựa như tình yêu của người mẹ không bao giờ bỏ rơi đứa con của mình. Cho dù đứa con mình có bỏ cha bỏ mẹ, nhưng tình nghĩa của cha mẹ thì mãi mãi theo đứa con. Tình yêu của Thiên Chúa vẫn mãi mãi trung thành với tình yêu ban đầu. Ngài vẫn hằng tha thiết mời gọi con người hãy ở lại trong tình yêu ấy, dù rằng đó là những đứa con ngỗ nghịch, dù rằng đó là những đứa con thường sai phạm, đôi khi còn bất hiếu, bất trung, nhưng Ngài vẫn yêu thương và yêu thương cho đến cùng.

Ngày hôm nay Thiên Chúa vẫn hỏi mỗi người trong chúng ta rằng: phần các con có muốn bỏ Thầy hay không? Chúng ta có dám ở lại với Thầy khi mà nhiều người không còn tin vào thế giới thần linh này nữa không? Chúng ta có dám gắn bó với Người khi mà cả một khối đông nhân loại đang bỏ đi để chạy theo với ma lực của đồng tiền và địa vị không? Có lẽ phần nhiều người chúng ta thì do dự và nhiều người trong chúng ta thì lại im lặng vì biết bao lần chúng ta bị cám dỗ bỏ đạo để được tiến thân trên đài cao danh vọng. Biết bao nhiêu lần đồng tiền đã làm mỗi người trong chúng ta mờ con mắt, khiến chúng ta chao đảo đức tin, muốn buông xuôi theo thói của thế gian để rồi tìm những mối lợi cho bản thân của mình. Có thể chúng ta đang đóng một vai trò nào đó như là vai trò của Giu-đa đó. Vẫn ở xen lẫn với nhóm 12, nhưng chỉ chờ cơ hội để bán đứng Thầy mình và bán đứng anh em mình đó.

Nguyện xin Thiên Chúa là tình yêu luôn luôn rộng lòng tha thứ với sự yếu đuối, nhỏ nhen đầy ích kỷ trong mỗi người chúng ta. Nhất là xin Mình và Máu Thánh của Chúa luôn luôn nâng đỡ chúng ta, để mỗi người trong chúng ta thoát khỏi những cơn cám dỗ của trần thế, để rồi chúng ta mạnh dạn thân thưa như Thánh Phê-rô rằng: Bỏ Ngài chúng con biết đến với ai, chỉ Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.

A-men.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét