Vậy anh em hãy đi khắp thế
gian để loan báo Tin Mừng!
Bài
giảng của Thầy Phó tế Giu-se Phạm-Trọng CN XXIX Thường Niên Năm B tại Gx Thánh
Mẫu.
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ
Đây là một lời mời gọi của Đức
Giê-su, làm cho tất cả những ai là người Ky-tô hữu không khỏi bàng quan bỏ qua
được và nhất là những ai có suy nghĩ và đặt đúng mục đích và đời hướng thì phải
nhức nhối về những lời mời gọi này.
Thế giới hay là thế gian thì
chẳng phải ở xa chúng ta đâu. Thế giới, thế gian chính là quê hương mà chúng ta
đang sống với gần 80 triệu người đang ở gần xung quanh chúng ta. Thế giới và thế
gian là những người mà chúng ta vẫn gặp hằng ngày và họ vẫn ở với chúng ta nơi
chúng ta sống. Thế giới ấy chân ta chưa có thể một lần đi hết và miệng của
chúng ta cũng chưa một lần để rồi loan báo Tin vui cho họ. Chúng ta có lòng tin
hay không, chúng ta có dám tin vào lời Chúa không? Chúa hứa cho những ai tin
thì được những khả năng trừ quỷ. Nghĩa là giải phóng cho con người khỏi mọi
hình thức nô lệ của tội lỗi, khả năng chữa bệnh là để xoa dịu những nỗi đau của
trần gian, khả năng nói hay là ơn ngôn ngữ mới để đem lại sự hiệp nhất. Các
Tông đồ đã tin và đã thấy Chúa cùng làm việc với mình. Họ chẳng bao giờ còn phải
cô đơn ở trên con đường đi loan báo tin mừng nữa.
Vậy thì loan báo Tin mừng,
hay là truyền giáo như thế nào? Thưa, có nhiều cách để loan báo tin mừng, có
nhiều cách để truyền giáo.
Cách thứ nhất là bằng chính
cuộc sống bản thân của chúng ta. Nếu chúng ta là người Ky-tô hữu đều siêu thoát
được những danh lợi thú, sống thanh khiết, sống chung thủy, sống yêu thương,
thì như vậy một người Ky-tô hữu cho dù có nghèo mà vẫn vui tươi hạnh phúc thì
đó là một lời chứng đáng tin cậy về đạo Công giáo, về Đạo của chúng ta.
Còn một cách nữa là làm cho
xã hội được tốt đẹp hơn. Đó cũng là một cách loan báo Tin mừng rất hiệu quả.
Người Ky-tô hữu và Ky-tô giáo phải góp phần vào để xây dựng một thế giới này
hòa bình và huynh đệ, một thế giới phải công bằng, ấn no và nơi nhân phẩm của từng
người phải được tôn trọng, nơi mà bóng tối của sự ích kỷ, của sự tàn nhẫn đẩy
lui, đó chính là một Tin mừng, một Tin vui.
Chúng ta thử xem lại cuộc đời
và con người của Mẹ Tê-rê-xa thành Can-cút-ta đã âm thầm đi loan báo tin mừng bằng
những cử chỉ nhân ái với biết bao nhiêu những người cùng khổ. Mẹ đã đi nhiều
nơi ở trên thế giới để lập rất nhiều các cộng đoàn, rất nhiều các nhà tình
thương.
Còn Thánh Tê-rê-xa Hài đồng
Giê-su thì đã truyền giáo tại chỗ bằng lời cầu nguyện, bằng sự hy sinh đau khổ
của mình. Chị là một nữ tu của dòng kín, chị sống ở trong bốn bức tường, nhưng
lại được phong làm bổn mạng của các xứ truyền giáo. Chị đã đi khắp thế giới
không phải bằng đôi chân, nhưng bằng lòng ao ước, bằng một trái tim cháy bỏng để
loan báo tin mừng và tin vui cho mọi người.
Thưa cộng đoàn, phải sống
sao để cho người ta thắc mắc và đặt câu hỏi, nhưng cũng phải sẵn sàng để trình
bày những câu hỏi về Đạo của mình. Dù ta chẳng uyên thâm về giáo lý nhưng hãy bập
bẹ nói về Chúa bằng những kinh nghiệm của mình.
Truyền giáo chính là giới
thiệu Chúa cho người khác và đem người khác về cùng Chúa, đem Chúa đến với họ.
Có thể người đấy đã biết về Chúa và có thể họ chưa.
An-rê đã gọi Si-mon,
Phi-líp-phê đã gọi Na-tha-en đến để gặp Chúa. Chúng ta cũng cần phải tập đến với
người khác như là Đức Giê-su đến với lại nhân loại. Chúa Giê-su đã đến với lại
người phụ nữ Sa-ma-ri. Hãy xin nước uống trước khi nói về nước Hằng sống. Hãy
tìm hiểu người đối diện trước khi chúng ta loan báo Tin mừng. Chúng ta cũng phải
thấm nhuần một nền văn hóa dân tộc thì mới biết cách nói về Chúa cho họ được. Nếu
cả cuộc đời, mỗi người Ky-tô hữu được mời gọi và mời được một người theo đạo
thì nguyện ước của Đấng Phục Sinh đã thành hoàn ở nơi chúng ta. A-men
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét