Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

Bài giảng của Thầy Đa-minh Phạm-Trọng

Bài giảng của Thầy Đa-minh Phạm-Trọng  Tại Giáo xứ Thánh Mẫu ngày Lễ Thánh Gia 29/12/2012
 

Kính thưa Cộng đoàn phụng vụ,

Đang trong tuần bát nhật và nhất là Chúa Nhật thứ II mùa Giáng sinh hôm nay, GH mời gọi và cho chúng ta mừng kính và tôn vinh mầu nhiệm của một gia đình. Đó là gia đình Chúa Giê-su, Đức Mẹ và Thánh Giu-se, quen gọi là gia đình Thánh gia thất.


Thưa cộng đoàn, trong bài TM hôm nay đã thuật lại cho chúng ta một hình ảnh thất lạc của trẻ Giê-su để rồi trình bày cho chúng ta một gia đình thánh gia hoàn toàn khác, không an toàn, không cần mẫn như người ta thường mơ ước, hay người ta ca ngợi chúc mừng cho nhau rằng gia đình trong ấm ngoài êm hoặc đẹp như gia đình của thánh gia. Nhưng bài TM hôm nay thuật cho chúng ta thấy là gia đình thánh gia rất gần gũi thực tế của con người, cũng đầy những sự căng thẳng, cũng đầy những sự xung khắc, đầy dẫy kể cả những sự hiểu lầm lẫn nhau ở trong gia đình. Biến cố này được ghi nhận không hẳn nhằm mục đích là đề cao sự khôn ngoan trước tuổi của Chúa Giê-su khi Người lên 12 tuổi. Cho dầu điều này có thoáng qua và đề cập tới hai ông bà thấy con của mình đang ngồi giữa các thầy, vừa nghe họ, vừa đặc câu hỏi, rồi ai nghe cậu bé ấy cũng ngạc nhiên về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu. Nhưng ý tưởng trung tâm của giai thoại này cũng là một bài học chủ chốt cho mọi gia đình Ky-tô giáo của chúng ta chính là ở chỗ cha mẹ không biết con có bổn phận ở Nhà Cha của con sao.

Vâng, thưa cộng đoàn, thất lạc một đứa con thân yêu ở trong gia đình quả là một biến cố đau thương đối với bất cứ của một người nào đó, chứ không riêng gì cha mẹ hoặc là anh em của mình. Ở đây mới chỉ là sự thất lạc tạm thời về thể lý, có nghĩa là về con người, chưa kể đến những người thất lạc lâu dài hay là vĩnh viễn hoặc là ở trên phương diện tinh thần và đạo đức mà không ít gia đình gặp phải. Thất lạc đã gây ra buồn phiền, lo lắng, phiền trách, thậm chí dẫn đến sự đổ vỡ thì cũng chính là chuyện bình thường thôi. Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy. Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng lắm mới tìm thấy con.

Vâng, một gia đình lý tưởng là một gia đình không có sự thất lạc hay là sự mất mát dưới bất cứ một hình thức nào. Phải rồi, là một gia đình mẹ tròn, con vuông, cơm lành, canh ngọt, sum họp, đầm ấm và trên thuận dưới hòa, cứ theo tiêu chuẩn này thì gia đình thánh gia không thể được coi là một gia đình lý tưởng về mặt đối nội, đối ngoại. Thế thì đâu là một điểm đáng được đề cao ở nơi gia đình thánh gia mà hôm nay GH mời gọi chúng ta mừng kính. Vâng, khi tìm ra lời giải đáp cho câu hỏi này, quả là thiết yếu cho bất kỳ những vụ mục vụ trong vấn đề hôn nhân. Nếu trình bày sai lạc về thánh gia, cũng là một sự lý tưởng, một sự mộng mơ, thì những người mục vụ đã biến các cuộc hôn nhân và gia đình trở thành một mộng tưởng mà thôi. Nhưng cũng thật may mắt cái lý tưởng nhân loại đó đã không bị gạt bỏ hoàn toàn vẫn là một điều đáng mơ ước và cần vun trồng.

Trở về Na-za-rét, Người hằng vâng phục cha mẹ Ngài. Cho dầu như vậy đi nữa thì các tác giả của các sách Tin mừng đã không hề muốn khỏa lấp khỏi thánh gia cái thực tế rất ư là nổi cộm mà mọi gia đình nhân loại cho dù nhà giầu hay nghèo, nó bất luận đều phải ít nhiều đối mặt với lại những cái thực tế ở trong cuộc sống. Sự đối mặt ấy là ngờ vực lẫn nhau, là tương lai bất ổn, là phân li vì nhiều lý do khác, rồi kể cả không hiểu nhau nữa. Cũng vậy, gia đình thánh gia Chúa Giê-su, Đức Mẹ và Thánh Giu-se cũng đã ngờ vực lẫn nhau. Ông Giu-se chồng bà không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ một cách kín đáo. Gia đình thánh gia cũng đã nhìn thấy một tương lai bất ổn của mình. Cháu bé này là dấu hiệu cho người đời chống báng. Và này đây một lưỡi gươm sẽ đâu thấu tâm hồn bà. Gia đình thánh gia của Chúa Giê-su, Đức Mẹ và Thánh Giu-se cũng có sự phân ly vì lý do này hay lý do khác. Sau một ngày đường, ông mà mới tìm kiếm giữa đám bà con và người thân thuộc. Gia đình thánh gia cũng có sự hiểu lầm lẫn nhau. Sao cha mẹ lại tìm con? Nhưng ông bà không hiểu mình vừa nói. Vâng, thánh gia chỉ có thể trở thành gương mẫu cho mọi gia đình Ky-tô giáo một khi biết cống hiến được một cửa và cái thực tế ấy mở ra và phổ biến cho nhân loại. Thì đây chính là bài học căn bản của chính thánh gia. Con có bổn phận là ở nhà của Cha con. Nếu gia đình Ky-tô giáo đích thực là nhà của Cha thì trong đó mỗi người và mọi người đều có một bổn phận đối với Chúa Cha. Và hơn thế nữa, Cha của Đức Giê-su Ky-tô trên hết và trước hết là một người Cha nhân từ và hay thương xót. Thì trong gia đình Ky-tô giáo của chúng ta mọi người đều phải coi việc thể hiện và kế hoạch từ bi và lòng thương xót của Chúa Cha như là một bổn phận hàng đầu.

Trước những sự ngờ vực lẫn nhau, trước những tương lai bất ổn, trước những sự mà li tán hay hiểu lầm, tất cả mọi người đi tìm một lời giải đáp, một dạng tâm lý, hay là xã hội đi nữa, đều kiên quyết rằng chu toàn bổn phận của Nhà Cha bằng thi thố một tình yêu thương, tha thứ, độ lượng, mà Cha trên trời là người đầu tiên đã thực hiện ở nơi Đức Ky-tô trên cây thập giá. Ngay cả Thánh Giu-se và Đức Mẹ Ma-ri-a cũng phải học để biết điều này. Nếu muốn trở thành một thánh gia thực thụ. Này ông Giu-se đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ của ông về. Công việc này không hề dễ dàng một chút nào vì như bất kỳ một ai khác hai ông bà đã không hiểu lời Người vừa nói. Không một sách tâm lý hôn nhân nào có thể dậy được. Không một tư vấn của gia đình nào có thể chỉ vẽ vì đây thuộc lãnh vực của thần linh, hay còn gọi là đức tin. Và ngay cả Ma-ri-a cũng chỉ học được ngay sự thinh lặng và cầu nguyện mà thôi. Riêng mẹ của Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy ở trong lòng.

Thánh gia trước hết là một gia đình Ky-tô giáo là môi trường mà trong đó Tin mừng cứu rỗi của Thiên Chúa hoàn toàn thống trị. Nói như thế thì mọi gia đình Ky-tô hữu thì đều có thể và phải trở nên một thánh gia mới, bất chấp, hay đúng hơn chính vì đầy dẫy những sự nổi cộm của đời sống hằng ngày giống như gia đình của Chúa Giê-su, Đức Mẹ và Thánh Giu-se.

Lạy thánh gia của Chúa Giê-su, Thánh Ma-ri-a và Thánh Giu-se xin hãy làm Tin mừng của tình yêu nhân ái thấm vào mọi thực tế của nhân loại của mọi gia đình Ky-tô giáo của chúng con và mỗi khi đề cập đến gia đình của thánh gia, thì xin cho chính mỗi người trong chúng con cho dù bị thách đố thì được nâng đỡ để thực thi được kế hoạch nhân ái của Thiên Chúa Cha như là bổn phận hàng đầu, Nhà của Cha. Xin đừng để thánh gia trở thành một mơ ước hão huyền, bất khả thực hiện ở trong đời sống chúng con, nhưng nên như một thực thụ để đỡ nâng trong đời sống hằng ngày đức tin của mỗi người trong gia đình của chúng con. A-men.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét