THÔNG ĐIỆP - LUMEN FIDEI - ÁNH SÁNG ĐỨC
TIN
CHƯƠNG
III
TÔI TRUYỀN LẠI CHO ANH EM
ĐIỀU MÀ CHÍNH TÔI ĐÃ LÃNH NHẬN
(x. 1 Cr 15:3)
Bí tích và sự loan truyền đức tin (tiếp
theo)
41. Sự thông truyền
đức tin diễn ra đầu tiên và trước hết qua bí tích rửa tội. Một số người có thể
nghĩ rằng, bí tích rửa tội chỉ là một cách thức biểu tượng hóa sự tuyên xưng đức
tin, một công cụ có tính sư phạm đối với những ai đòi hỏi hình ảnh và dấu chỉ,
trong khi trong tự bản thân nó rốt cục không cần thiết. Một lời nhận xét của
Thánh Phao-lô về bí tích rửa tội đã nhắc cho chúng ta hiểu về điều này rằng, không
phải như thế. Thánh Phao-lô đã tuyên bố: “Vì được dìm vào trong cái chết của Đức
Ky-tô, chúng ta đã cùng được mai táng với Người. Bởi thế, cũng như Người đã được
sống lại từ cõi chết nhờ quyền năng vinh hiển của Chúa Cha, thì chúng ta cũng
được sống một đời sống mới” (Rm.6,4). Trong bí tích rửa tội chúng
ta trở nên một tạo vật mới và tái sinh làm con cái của Thiên Chúa. Thánh Tông Đồ tiếp tục nói rằng, người
Ky-tô hữu được giao cho một „một Giáo lý chuẩn xác“ (týpos didachés), mà
bây giờ họ hết lòng vâng theo ((x. Rm.6,17).Trong bí tích rửa tội, chúng ta nhận được cả hai lời dậy
để được tuyên xưng, và một cách đặc biệt của cuộc sống – tức một cuộc sống đòi
hỏi sự tham dự toàn bộ con người và đặt chúng ta trên con đường tiến tới sự thiện
hảo. Những ai được chịu bí tích rửa tội có nghĩa là được đặt vào trong một thực
thể mới, được trao phó cho một môi trường mới, một con đường mới và được chia sẻ
các hoạt động trong Giáo Hội. Sau đó, bí tích rửa tội làm chúng ta có thể thấy
được rằng, đức tin không phải là sự đạt được của những cá nhân riêng lẻ; nó
không phải là một hành động mà một ai đó có thể thực hiện một mình, nhưng đúng
hơn là một thứ gì đó phải được nhận lấy bằng cách đi vào sự hiệp thông của Giáo
Hội, tức sự hiệp thông truyền giao ân sủng của Thiên Chúa. Không ai tự rửa tội
cho mình, bởi vì chẳng có ai tự mình đi vào thế giới này. Bí tích rửa tội là
cái gì đó mà chúng ta nhận lãnh.
42. Nhưng yếu tố nào
của bí tích rửa tội dẫn chúng ta đi vào “một Giáo Lý chuẩn xác” mới này? Thứ nhất,
danh của Thiên Chúa Ba Ngôi – Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần – được cầu
khẩn trên người dự tòng. Do vậy,
từ sự bắt đầu, một tổ hợp của chuyến hành trình đức tin đã được cung cấp. Thiên
Chúa, Đấng đã gọi Abraham; Thiên Chúa, Đấng tiết lộ tên của Ngài cho Mô-sê; Thiên
Chúa, Đấng đã thể hiện trong việc tặng ban cho chúng ta Người Con của Ngài, đã
mặc khải trọn vẹn màu nhiệm Danh của Ngài, bây giờ ban cho người chịu phép rửa
một căn tính mới của việc làm con. Điều
này được thấy một cách rõ ràng trong hành động của chính bí tích rửa tội: nhấn
chìm trong nước. Nước ngay lập tức là một biểu tượng của sự chết, mời gọi chúng
ta vượt qua sự tự chuyển hoán tới một căn tính mới và lớn lao hơn, và một biểu
tượng sủa sự sống, của dạ mẹ mà ở đó chúng ta được tái sinh nhờ đi theo Đức
Ky-tô trong đời sống mới của Ngài. Bằng cách này, sự nhấn chìm trong nước, bí
tích rửa tội nói với chúng ta về một cấu trúc có tính tân hiện sinh của đức
tin. Công trình của Đức Ky-tô thẩm thấu xuyên qua chiều sâu nơi sự hiện hữu của
chúng ta và biến đổi tận căn chúng ta, làm cho chúng ta trở nên con cái của
Thiên Chúa cũng như được chia sẻ thần tính
của Ngài. Do vậy, nó làm thay đổi tất cả các mối tương quan của chúng ta, vị
trí của chúng ta trong thế giới này và trong vũ trụ, và mở chúng ta ra để đi tới với cuộc sống hiệp thông của
chính Thiên Chúa. Sự thay đổi này, một sự thay đổi xảy ra trong bí tích rửa tội,
giúp chúng ta hiểu rõ giá trị về tầm quan trọng riêng của giai đoạn dự tòng – nhờ đó làm tăng thêm con số các
Ky-tô hữu trưởng thành, thậm chí ngay trong cội nguồi xã hội của các Ky-tô hữu
sơ khai, giờ đây tiếp cận gần hơn với Bí Tích Rửa Tội – cho việc tân tin mừng
hóa. Nó là con đường chuẩn bị cho bí tích rửa tội, cho sự biến đổi toàn bộ đời
sống của chúng ta trong Đức Ky-tô.
Để hiểu đúng giá
trị của sự liên kết này giữa bí tích rửa tội và đức tin, chúng ta cần nhớ lại
đoạn văn của Tiên trị I-sa-i-a, được lien hệ tới Bí Tích Rửa tội trong nền văn
chương Ky-tô Giáo sơ khai: “có đồn trên núi đá làm nơi trú ẩn ... nước uống
chẳng lo thiếu bao giờ.” Người nhận bí tích rửa tội, đã được cứu khỏi nước của
sự chết, bây giờ được đặt ở “nơi trú ẩn bằng đá” bởi vì họ đã tìm thấy một nền
tảng vững chắc và đáng tin cậy. Nước của sự chết như vậy đã được biến đổi thành
nước của sự sống. Bản văn Hy-lạp, khi nói về nước, tức nước mà “chẳng thiếu bao
giờ”, đã sử dụng từ pistós, "tín trung". Nước của bí tích rửa tội quả thực là tín
trung và đáng tin cậy bởi vì nước ấy chảy bằng sức mạnh nơi tình yêu của Đức
Ky-tô, nguồn mạch của sự đảm bảo của chúng ta trong cuộc hành trình của đời sống.
43.Cấu trúc của phép rửa, mà hình thức của nó như là một sự tái sinh và ở đó chúng ta nhận được
một danh xưng và một cuộc đời mới, giúp chúng ta hiểu đúng hơn ý nghĩa và tầm
quan trọng của việc rửa tội cho các em
nhỏ. Các em không có khả năng đón nhận đức tin bằng một hành động tự do, cũng
không có khả năng tự mình tuyên xưng đức tin ấy; vì thế đức tin của các em được
tuyên xưng bởi bố mẹ của các em và bởi những người đỡ của các em. Bởi đức tin
là một thực tại được sống trong cộng đoàn Giáo Hội, một phần của một cái chung
“Chúng ta”, nên các em có thể được hỗ trợ, được giúp đỡ bởi những người khác,
cha mẹ và người đỡ đầu của các em, và được đón nhận vào trong đức tin họ, đó là đức tin của Hội Thánh; điều
này được biểu trưng hóa bởi ngọn nến sang mà cha mẹ của đứa trẻ thắp sáng từ ngọn
nến Phục Sinh. Vio2 thế, cấu trúc của bí tích rửa tội thể hiện sự quan trọng
thiết yếu của sự phối hợp giữa Hội Thánh và gia đình trong sự thông truyền đức
tin. Cha mẹ được kêu gọi, như Thánh Au-gus-ti-nô đã từng nói, không chỉ mang
các em đến với thế giới nhưng còn mang chúng đến với Chúa, ngõ hầu thông qua bí
tích rửa tội, các em có thể được tái sinh làm con cái của Thiên Chúa và lãnh nhận
ân ban đức tin. [38]. Vì thế, trong suốt cuộc đời, các em được trao cho một
định hướng căn bản và được đảm bảo một tương lai tốt lành; sự định hướng này sẽ
được tăng cường hơn nữa trong bí tích Thêm Sức với sự đóng ấn của Chúa Thánh Thần.
44. Đặc tính bí tích
của đức tin được thể hiện cao nhất nơi bí tích Thánh Thể. Bí tích Thánh Thể là của
ăn nuôi dưỡng quý giá của đức tin: một sự gặp gỡ với Đức Ky-tô đích thực đang
hiện diện nơi hành động tột cùng của tình yêu Ngài, quà tặng-trao ban-sự sống của
chính Ngài. Trong bí tích Thánh Thể, chúng ta tìm thấy sự giao hội của hai chiều kích đức tin. Một mặt, có
chiều kích của lịch sử: Thánh Thể là một hành động của sự tưởng nhớ, một tặng
phẩm của màu nhiệm tình yêu mà trong đó quá khứ, biến cố chết và phục sinh, chứng
tỏ khả năng của nó mở ra một tương lai, báo hiệu sự viên mãn cuối cùng. Phụng vụ
nhắc nhớ cho chúng ta về điều này bằng cách nhắc lại lời hodie „hôm nay“ của các màu nhiệm cứu độ. Mặt khác, chúng ta cũng tìm thấy chiều kích dẫn
đưa từ thế giới hữu hình sang thế giới vô hình. Trong bí tích Thánh Thể, chúng
ta học biết được các chiều cao và chiều sâu của thực tại. Bánh miến và rượu được
biến thành mình và máu Đức Ky-tô – Đấng đã trở thành hy tế dâng lên Thiên Chúa
Cha trong lễ vượt qua Ngài: sự vận động này thu hút chúng ta, thể xác và linh hồn,
đi vào sự vận động của tất cả sự tạo dựng tiến tới sự viên mãn của nó trong
Thiên Chúa.
45. Trong việc cử
hành các bí tích, Giáo Hội truyền giao sự tưởng tưởng niệm của mình, đặc biệt
thông qua việc tuyên xưng đức tin. Kinh tin kính không chỉ liên quan đến việc
đưa ra sự tán thành của một người với một mớ các chân lý trừu tượng, mà còn là - khi nó được đọc-
toàn thể đời sống được lôi kéo để đi vào một cuộc hành trình hướng về sự hiệp thông
trọn vẹn với Thiên Chúa Hằng Sống. Chúng ta có thể nói rằng, trong kinh Tin
Kính, các tín hữu được mời gọi đi vào màu nhiệm mà họ tuyên xưng và được nó biến
đổi. Để hiểu điều này có ý nghĩa gì, trước hết chúng ta hãy nhìn vào nội dung của
kinh Tin Kính. Nó có một cấu trúc mang tính tam vị: Thiên Chúa Cha và Chúa Con
thông hiệp trong Thần Khí tình yêu. Vì thế người tín hữu tuyên xưng rằng: đây
là cốt lõi của tất cả sự hiện hữu, huyền nhiệm sâu thẳm nhất của mọi thực tại,
một sự hiệp thong thần linh. Kinh Tin Kính cũng chứa đựng một tuyên xưng Ky-tô
học: nó đưa chúng ta xuyên qua tất cả các màu nhiệm nơi cuộc đời của Đức Ky-tô
cho đến cái chết, sự phục sinh và về trời của Ngài trước khi Ngài trở lại trong
vinh quang. Nó nói cho chúng ta rằng, Thiên Chúa của sự hiệp thông, của tình
yêu qua lại giữa Thiên Chúa Cha và Chúa Con trong Chúa Thánh Thần, có khả năng
ôm lấy lịch sử nhân loại và thu hút nó đi vào sự hiệp thông sống động của Thiên
Chúa, mà sự hiệp thông ấy bắt nguồn và viên mãn trong chính Thiên Chúa
Cha. Người tín hữu tuyên xưng đức tin của mình, được tiếp nhận - có thể nói như
vậy - vào chân lý được tuyên xưng. Người tín hữu không thể đọc một cách chân thật
lời của Kinh Tin Kính mà không bị thay đổi, không trở nên một phần của lịch sử
yêu thương mà nó ôm ấp chúng ta và trải rộng sự hiện hữu của chúng ta, làm nó
trở thành một phần của sự thông hiệp vĩ đại, chủ thể cuối cùng của việc đọc
Kinh Tin Kính, cụ thể là Giáo Hội. Tất cả các chân lý mà chúng ta tin vào đều
hướng tới màu nhiệm đời sống mới của đức tin như là một cuộc hành trình thông
hiệp với Thiên Chúa Hằng Sống.
(còn tiếp)
BBT.
Bài có liên quan:THÔNG ĐIỆP - LUMEN FIDEI - ÁNH SÁNG ĐỨC TIN Chương III
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét