Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Thánh Ausgutino: Trước hết bạn hãy yêu thương rồi sau đó bạn hãy làm những gì bạn muốn! (Phần V)

Thánh Ausgutino: Trước hết bạn hãy yêu thương rồi sau đó bạn hãy làm những gì bạn muốn! (Phần V)

Dịch giả Cát Nguyên
V.“Thông qua cuộc sống tốt lành, các bạn làm thay đổi mọi thời“.

Sự lắng nghe chính là nơi hạt giống của Thiên Chúa được gieo vào. Sự hành động chính là hoa trái được phát sinh từ nơi hạt giống đó.

Chân Lý ban tặng niềm vui. Nhưng trước hết bạn phải chu toàn các bổn phận của mình, rồi sau đó bạn mới được đòi hỏi sự trả công.

Hãy luôn nghĩ đến điều này rằng: người ta phải yêu mến Thiên Chúa cũng như phải yêu thương đồng loại: yêu mến Thiên Chúa với trọn thân xác và linh hồn cũng như với trọn ý nghĩ, và yêu mến người lân cận như yêu chính mình. Người ta phải không ngừng nghĩ tới điều đó. Người ta phải tập chú, phải thực hiện trọn vẹn và phải chu toàn điều đó.

Thực ra, chúng ta chưa thể đi tới được với Thiên Chúa. Nhưng chúng ta có những người lân cận bên cạnh mình. Hãy nâng đỡ họ và rồi hãy cùng họ đi đến với Đấng mà bạn khát khao để được ở lại bên Ngài cho đến muôn đời.

Người đàn ông mà bọn cướp đã bỏ lại nửa sống nửa chết bên vệ đường, ông đã bị vị Tư tế và nhà Thông Luật làm ngơ không thèm nhìn khi họ đi ngang qua chỗ ông nằm, nhưng người Samaritano đang trong cuộc hành trình thì lại tiến đến bên ông để giúp đỡ ông; Người Samaritano này chính là người có lòng nhân ái một cách vẹn toàn.

Chúng ta cần thực hành những công việc của lòng khoan hậu để chúng ta được giải thoát khỏi cảnh cùng quẫn, và nhờ đó đạt tới được hạnh phúc, chứ không phải vì một nguyên nhân nào khác. Nhưng điều đó chỉ xảy ra nhờ sự thiện hảo, và điều ấy có nghĩa rằng: „Hãy đến gần Thiên Chúa – Đấng là sự tốt lành và thiện hảo của chúng ta.“

Một gia đình mà các thành viên của nó không sống bởi Đức Tin, sẽ chỉ có thể vươn tới được sự bình an của thế gian trong sự khát khao những sự vật và những khoản lợi mà cuộc sống tạm bợ cầu mong; Trái lại, một gia đình mà các thành viên của nó sống bởi Đức Tin, sẽ khát vọng những điều thuộc về đời đời, tức những điều được tiên lượng cho tương lai.

Người Ky-tô hữu nên làm gì? Sử dụng thế gian nhưng không phụng thờ thế gian có nghĩa là gì? Phải chăng điều ấy có nghĩa là, có tiền tài vật chất đấy nhưng cũng coi như không? Ai không có sự lo lắng tới của cải vật chất,  người đó sẽ chẳng hề sợ hãi chi trong việc mong chờ ngày Chúa đến.

Giáo Hội am tường về hai cuộc sống mà chúng được công bố, cũng như ủy thác cho Giáo Hội từ chính Thiên Chúa: Cuộc sống của Đức Tin được diễn tả thông qua Thánh Phê-rô Tông Đồ; và cuộc sống của sự chiêm nghiệm được diễn tả thông qua Thánh Gio-an. Vì thế mà có lời phán với một người: „Phần anh, hãy đi theo Thầy!“; còn về người kia: „Nếu Thầy muốn để anh ấy lại cho tới khi Thầy đến thì đâu có can hệ gì đến anh?“ Những hoạt động nào đã hoàn thiện rồi, tức những hoạt động được hình thành bởi mẫu gương về sự đau khổ của Thầy thì nên đi theo Thầy; nhưng sự chiêm nghiệm đang được bắt đầu thì nên ở lại cho tới khi Thầy đến, và rồi chúng sẽ trở nên hoàn thiện. 

Nếu thiếu vắng những ân sủng thì niềm an ủi của Thiên Chúa lại ở đó. Thiên Chúa an ủi chúng ta trên đường; chỉ cần chúng ta ý thức được rằng, chúng ta đang lữ hành trên đường. Vì toàn bộ cuộc sống này cũng như tất cả những gì bạn cần, chỉ nên là một túp lều dành cho người lữ hành, đừng nên là một ngôi nhà dành cho người cư trú lâu dài.

Trong cơn cùng quẫn nhất thời, Thiên Chúa giúp đỡ bạn thông qua một con người: Nhưng Thiên Chúa mới là ơn cứu độ của bạn! Thông qua một Thiên Thần, Thiên Chúa đến để giúp bạn: Ơn Cứu độ là chính Ngài. Thiên Chúa trao ban sự giúp đỡ của Ngài cho cuộc sống tạm bợ này, bằng cách thông qua người này để giúp đỡ người khác. Nhưng Thiên Chúa trao ban sự sống đời từ một Đấng Duy Nhất.

Hãy cân nhắc: Trong cuộc lữ hành, bạn đã đi được một đoạn đường rồi, và bạn còn có một đoạn nữa đang ở phía trước. Nếu bạn dừng lại, thì bạn chỉ nên dừng để lấy sức cho mình thôi, nhưng đừng bỏ cuộc.

Chúng ta nên tận hưởng những đồ vật mang tính tạm thời hơn nữa, như việc ăn uống chẳng hạn trên cơ sở chúng ta được xứng đáng tận hưởng những của đời đời. Và chúng ta vẫn nên thực hiện điều đó phỏng theo những người đã được biến đổi, tức những người sử dụng tiền của nhưng lại khát khao tận hưởng Thiên Chúa, bởi không phải vì Thiên Chúa mà họ tiêu tiền, nhưng họ tôn vinh Thiên Chúa vì tiền bạc.

Nếu bạn mong muốn gặp được vị quan tòa nhân hậu, thì chính bạn hãy trở nên nhân hậu trước khi vị quan tòa đó đến. Hãy tha thứ khi một ai đó làm một điều gì đó xúc phạm đến bạn, hãy cho đi với sự dồi dào phong phú của bạn! Điều mà bạn cho đi có nguồn gốc từ Đấng nào?  Đấng ấy chính là Thiên Chúa! Nếu bạn cho đi những cái của chính bạn thì nó sẽ là sự hào hiệp. Nhưng khi bạn cho đi những điều thuộc về Thiên Chúa, thì đó chính là sự hoàn lại.

Những quà tặng được Thiên Chúa yêu thích nhất, đó là: Lòng Nhân Hậu, Sự Khiêm Nhượng, Lòng Thống Hối, Sự Bình An và Đức Ái. Chúng ta nên ước ao để có được những tặng phẩm đó. Và rồi chúng ta sẽ được phép trông đợi vị quan tòa đến mà không hề sợ hãi chi.

Người nghèo và những kẻ bị áp bức sẽ được Thiên Chúa lắng tai nghe; điều này có nghĩa rằng, kẻ khiêm nhượng và thống hối sẽ cần tới lòng khoan hậu của Thiên Chúa, chứ không phải là kẻ đã no đầy, tự đắc và khoe khoang về chuyện mình chẳng hề thiếu thốn chi.

Thiên Chúa sẽ quy tụ những kẻ được tuyển chọn lại bên mình để bảo vệ họ nơi pháp đình. Thiên Chúa sẽ làm cho những những kẻ còn lại bị phân tán khỏi nhau. Điều gì sẽ trở nên rẻ mạt hơn và điều gì sẽ trở nên chân thật hơn, đến nỗi không kẻ nào được phép trông đợi lòng khoan hậu của Thiên Chúa, vì họ đã không hề muốn thực hành lòng nhân hậu nơi chính mình trước khi vị Thẩm Phán đến? Nhưng kẻ nào đã luôn sẵn sàng để thực hành lòng khoan hậu, kẻ ấy sẽ được xét xử với lòng khoan nhân.

Một người sẽ không được gọi là tốt lành dù rằng người ấy hiểu biết về sự tốt lành nhưng lại thích nó. Như thế thì tại sao chúng ta lại không nên yêu thích Tình Yêu ở ngay trong chính chúng ta, mà qua đó chúng ta yêu thích tất cả mọi sự tốt lành, tức điều mà chúng ta yêu thích?

Chúng ta không kiếm tìm sự vinh quang của chúng ta nơi Đấng mà chúng ta muốn làm hài lòng. Chúng ta không được phép tìm kiếm vinh quang của chúng ta mà là được phép tìm kiếm ơn cứu độ của Ngài. Chúng ta phải xây dựng một cuộc sống tốt lành để chúng không đi vào trong sự lầm lạc khi chúng đi theo chúng ta. Chúng nên phỏng theo chúng ta khi chúng ta là những người phỏng theo Chúa Ky-tô.

Nếu chúng ta thực sự yêu thích cái gì thì rồi chúng ta cũng thích đi theo cái đó. Vì chúng ta không thể giới thiệu một thứ hoa trái nào của tình yêu tốt hơn cho bằng một mẫu gương của sự phỏng theo.

Lạy Thiên Chúa chúng con, phúc thay kẻ yêu mến Ngài, và yêu thương cả bạn hữu lẫn kẻ thù vì Ngài. Chỉ một mình người ấy sẽ không bao giờ đánh mất Đấng mà người ấy yêu mến; vì tất cả Tình Yêu hiện diện bên Đấng và trong Đấng không bao giờ bị thất lạc. Và chỉ mình Ngài là như vậy, lạy Thiên Chúa chúng con.

Bạn hãy bám lấy những gì được yêu mến trong Thiên Chúa – trong mức độ bao nhiêu mà bạn có thể - để cùng với bạn tiếp tục đi tới Thiên Chúa, và hãy nói với chúng: Hãy để chúng tôi yêu mến Ngài, Ngài đã sáng tạo nên tất cả những điều ấy và không xa cách chúng.

Một tâm hồn đang phụng sự Thiên Chúa đòi hỏi sự thích hợp cho thân xác, và trong chính tâm hồn, một lương tri thèm khát sự trung thành với Thiên Chúa cần tới Ngài cũng như những điềm đam mê khác. Vậy thì một người không phụng sự Thiên Chúa, thử hỏi lý do nào mà trong người ấy vẫn còn có thể có hiệu lực đối với đức công chính?

Nếu bạn không bao giờ chấm dứt việc sống chân thành, thì bạn sẽ thực sự im lặng nơi miệng lưỡi của mình, nhưng cuộc sống của bạn sẽ lớn tiếng kêu lên, và Thiên Chúa sẽ đặt đôi tai của Ngài bên trái tim của bạn.

Nếu con người sống theo Chân Lý thì họ sẽ không còn sống theo chính mình nữa, nhưng sẽ sống theo Thiên Chúa. Vì Thiên Chúa đã phán: „Ta là Chân Lý!“

Trong nhân loại có nhiều người đã được tham dự vào sự Khôn Ngoan. Họ được gọi là những nhà thông thái. Nhưng có nhiều người không có được sự khôn ngoan ấy, người ta gọi họ là những kẻ khờ dại. Nếu vì điều ấy mà người ta gọi họ là những kẻ khờ dại thì nó đã diễn ra một cách sai lầm; Vì nếu họ cố gắng để có được sự Khôn Ngoan cũng như cầu xin để có điều ấy, nếu họ tìm kiếm và gõ cửa, họ sẽ có thể được tham dự vào trong sự Khôn Ngoan. Không phải tại bản chất mà nó bị khước từ mà là ở tại sự tắc trách.

Chúng ta nhận thấy rằng, toàn cõi đất này thì tràn đầy các Ky-tô hữu, tức những người đặt niềm tin vào Thiên Chúa, họ đã tự quay mặt đi khỏi sự uế nhơ xưa cũ của họ, và từ Niềm Hy Vọng ban mai, họ đã quay lại với Niềm Hy Vọng về một thế giới mới. Thế giới mới ấy dù chưa ở trong thực tế của nó, nhưng chúng ta đã chiếm hữu được nó rồi nhờ Niềm Hy Vọng.

Các Thánh Tông Đồ đã nhìn thấy Chúa hiện diện trước mắt các Ngài trong xác thịt, và các Ngài đã nghe thấy Lời từ miệng Chúa, và công bố những Lời ấy cho chúng ta; và như thế chúng ta cũng nghe nhưng không thấy. Phải chăng chúng ta kém may mắn hơn những người đã được nghe và được thấy Chúa? Những người đó thấy nhưng chúng ta thì không, nhưng chúng ta có sự hiệp thông vì chúng ta có Đức Tin giống như họ.

Các ngươi bị ảnh hưởng bởi những điều xưa cũ và đã không xây dựng ngôi nhà cho Ta. Các ngươi đã bị đặt trong những đống điêu tàn. Để các ngươi được tái sinh từ đống đổ nát cũ thì các ngươi phải yêu thương nhau!

Thiên Chúa đã xây dựng ngôi nhà; Chúa Giê-su Ky-tô, Chúa chúng ta đã xây dựng ngôi nhà cho mình.  Nhiều người cố gắng xây, nhưng nếu Chúa không xây, “thì có cố xây cũng chỉ uổng công.“

Chính chúng ta là ngôi nhà của Thiên Chúa. Trong Đức Tin, các Tín Hữu được đẽo gọt giống như những cây gỗ được đưa về từ những cánh rừng, cũng giống như những viên đá được đưa về từ những mỏ đá. Nếu các tín hữu được dậy dỗ, được lãnh nhận Bí Tích Thánh Tẩy và được nuôi dưỡng, họ sẽ có được sự mài giũa khó khăn trong đôi tay của những người công nhân và những thợ thủ công, nhưng rồi họ sẽ trở nên nhẵn nhụi và trau chuốt. Nhưng họ chỉ trở nên ngôi nhà của Thiên Chúa khi họ được liên kết với nhau nhờ Tình Yêu.

Họ là nhà của Thiên Chúa. Về phương diện ấy, chính Chúa lại là ngôi nhà được xây lên cho chúng ta trên nơi thế gian này, để ngôi nhà có thể được khánh thành trong thời điểm cuối cùng. Sự dựng xây ngôi nhà tạo ra sự nỗ lực và công việc, sự khánh thành mang đến niềm hân hoan.

Tất cả những ai công bố Lời Thiên Chúa trong Giáo Hội, họ đang cố gắng để dựng xây ngôi đền thờ của Thiên Chúa chúng ta. Tất cả đều đang chạy, chúng ta đang làm việc cho tất cả, và chúng ta vẫn còn đang tiếp tục xây dựng tất cả; cũng như tất cả đang chạy, đang lao động và đang xây dựng trước mắt chúng ta. Nhưng „nếu Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất vả cũng là uổng công.“

Khi cầu nguyện, Giáo Hội chứng thực rằng, Giáo Hội không ở trong vinh quang lớn lao trên toàn thế giới, trong tất cả muôn dân, mà trong cơn cám dỗ khốc liệt.

Các bạn nói: chúng tôi có những thời điểm tồi tệ và thảm thương. Các bạn hãy sống cho công chính thánh thiện, vì nhờ vào cuộc sống tốt lành, các bạn sẽ có thể thay đổi mọi thời đại. Một khi các bạn đã làm biến đổi được mọi thời, các bạn sẽ không còn lý do để cằn nhằn nữa!

Hãy nói cho con biết, con nên đi tới đâu để có thể được chiêm ngưỡng Ngài, và con cảm thấy hy vọng rằng, con sẽ đạt được tất cả những gì mà Ngài được gọi đối với con, cũng như sẽ thực hiện trọn vẹn cho con. Lạy Chúa, xin hãy đón nhận con, Ngài là Đấng mà bên Ngài con tìm nơi ẩn nấp. Lạy Thiên Chúa là Cha nhân hiền!

Các bạn muốn ca ngợi Thiên Chúa ư? Các bạn hãy trở nên chính điều mà các bạn muốn ngợi ca! Các bạn sẽ là lời ngợi ca của Thiên Chúa nếu các bạn đi vào một cuộc sống thánh thiện.

(Còn tiếp; mời quý vị theo dõi mục: VI.“Sự thiện hảo được tạo thành từ Thiên Chúa tốt lành“.)

Cát Nguyên – CTV của Gx Thánh Mẫu Bc - chuyển ngữ từ nguyên bản Augustinus: Liebe und tut was du willst – Textauswahl von Marianne Ligendza -  nhà xuất bản Butzon & Berker Kevelaer 1986.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét